Blog
Tần số năng lượng của David R Hawkins trong cuốn sách Power And Force.
Các bạn có thể để ý được là:
Mức năng lượng mà mình đạt cao nhất là khi ở trạng thái giác ngộ. Là trạng thái ở vùng năng lượng tím, các nhà sư chân chính, hơn ai hết họ hiểu rõ điều này. Đó là lý do tại sao họ rũ bỏ tất cả để được hạnh phúc, tự do và trọn vẹn.
Hãy nhìn về vùng năng lượng ở mức đỏ, đây là những cảm giác tiêu cực. Nó chi phối chúng ta hàng ngày, hàng giờ: là tức giận, khao khát, sợ sệt, đau khổ, thờ ơ, dằn vặt,… khiến chúng ta không phát triển được khả năng chánh niệm để sống trong tỉnh thức.
Thôi lo lắng về hiện tại, quá khứ hay tương lai, chúng ta hãy chỉ sống với khoảnh khắc vì được sống, được thương yêu những người xung quanh và biết ơn cuộc sống này, biết ơn sự hiện diện của chính mình và những người khác, biết ơn ba mẹ đã sinh ra mình, biết ơn nguồn nước để mình uống, biết ơn những người nông dân nhọc nhằn họ trồng được hạt gạo cây rau cho mình ăn hàng ngày, lập tức năng lượng của chúng ta đạt mức cao nhất 500, 600.
Chỉ cần biết ơn, biết đủ, không đòi hỏi và trân trọng những gì bạn đang có, thì bạn đang ở một mức năng lượng rất cao và các bạn có thể tìm hiểu thêm về mức năng lượng này ở trong quyển sách Force and Power.
Trường năng lượng là những nhân tố quyết định tinh thần và sức khỏe con người. Tuy nhiên, có một điều là, bạn chỉ có thể kết nối được với cái nguồn năng lượng cao bên trong này khi bản thân bạn phát triển được khả năng nhận biết, khả năng chánh niệm và khả năng sống với thực tại thì mới có thể đạt đến năng lượng cao này.
Lúc đó mình mới có thể tập trung làm việc và hiệu quả được. Chỉ khi đó bạn mới nhận ra những cơ hội nó đang hiện diện xung quanh mình, điều mà mình không thể nhận ra được khi mình ở mức năng lượng thấp không tìm ra được hoặc biết, nhìn thấy nhưng cũng không thể chạm tới nó được.
Đầu tiên hãy sống vì thực tại.
Bạn cần phải nhận ra được bản chất của thân tâm của chúng ta cũng giống như một đứa trẻ con vậy. Nó trườn bên này, bò bên kia, nó chạy nhảy, liên tục không ngừng nghỉ. Nếu như bạn có con thì bạn trải nghiệm điều này rất rõ và tâm chúng ta cũng như vậy. Dù chúng ta là nam hay nữ, lớn tuổi hay nhỏ tuổi, da trắng hay da màu, tất cả đều trải nghiệm điều này.
Đó là tâm đã được rèn luyện và tâm chưa được rèn luyện. Do vậy, chỉ khi mình biết được là: À, cái tâm mình đang chuyển cảnh, biết là nó đang chạy nhảy. Chỉ cần nhận biết, không phán xét, không trách móc, không đánh giá, cứ chân chất quay về công việc mà mình đang làm hiện tại thì một chút nữa nó lại chuyển cảnh tiếp, lập tức quay trở lại với hiện tại, quay trở lại với hơi thở, quay trở lại với việc đang làm.
Các bạn biết không? Điện thoại mình hôm trước khi đi ngủ nó còn đầy pin. Mình không dùng suốt cả đêm nhưng lúc thức dậy, nó chỉ còn 5 đến 10% thậm chí nó cạn kiệt và nó tắt nguồn.
Điện thoại chúng ta có các chương trình chạy ngầm. Mình không sử dụng, mình không thấy, mình không biết nhưng chính cái việc mà chạy nhảy lang thang của tâm, nó hút cạn năng lượng của mình mà mình không biết được.
Các bạn có thấy làm không mệt nhưng nghĩ lại thấy mệt.
Các bạn có để ý không? Đó là lý do các bạn có thể thắc mắc tại sao việc chuyên môn hóa mỗi người làm một việc lặp đi lặp lại là đạt hiệu suất cao trong công việc hơn bởi vì mình không phải nghĩ. Chính cái việc suy nghĩ và tâm lan sang là rút cạn năng lượng của chúng ta.
Dưới đây là video Hằng chia sẻ về chủ đề này.
Tần số năng lượng của David R Hawkins trong cuốn sách Power And Force.
Các bạn có thể để ý được là:
Mức năng lượng mà mình đạt cao nhất là khi ở trạng thái giác ngộ. Là trạng thái ở vùng năng lượng tím, các nhà sư chân chính, hơn ai hết họ hiểu rõ điều này. Đó là lý do tại sao họ rũ bỏ tất cả để được hạnh phúc, tự do và trọn vẹn.
Hãy nhìn về vùng năng lượng ở mức đỏ, đây là những cảm giác tiêu cực. Nó chi phối chúng ta hàng ngày, hàng giờ: là tức giận, khao khát, sợ sệt, đau khổ, thờ ơ, dằn vặt,… khiến chúng ta không phát triển được khả năng chánh niệm để sống trong tỉnh thức.
Thôi lo lắng về hiện tại, quá khứ hay tương lai, chúng ta hãy chỉ sống với khoảnh khắc vì được sống, được thương yêu những người xung quanh và biết ơn cuộc sống này, biết ơn sự hiện diện của chính mình và những người khác, biết ơn ba mẹ đã sinh ra mình, biết ơn nguồn nước để mình uống, biết ơn những người nông dân nhọc nhằn họ trồng được hạt gạo cây rau cho mình ăn hàng ngày, lập tức năng lượng của chúng ta đạt mức cao nhất 500, 600.
Chỉ cần biết ơn, biết đủ, không đòi hỏi và trân trọng những gì bạn đang có, thì bạn đang ở một mức năng lượng rất cao và các bạn có thể tìm hiểu thêm về mức năng lượng này ở trong quyển sách Force and Power.
Trường năng lượng là những nhân tố quyết định tinh thần và sức khỏe con người. Tuy nhiên, có một điều là, bạn chỉ có thể kết nối được với cái nguồn năng lượng cao bên trong này khi bản thân bạn phát triển được khả năng nhận biết, khả năng chánh niệm và khả năng sống với thực tại thì mới có thể đạt đến năng lượng cao này.
Lúc đó mình mới có thể tập trung làm việc và hiệu quả được. Chỉ khi đó bạn mới nhận ra những cơ hội nó đang hiện diện xung quanh mình, điều mà mình không thể nhận ra được khi mình ở mức năng lượng thấp không tìm ra được hoặc biết, nhìn thấy nhưng cũng không thể chạm tới nó được.
Đầu tiên hãy sống vì thực tại.
Bạn cần phải nhận ra được bản chất của thân tâm của chúng ta cũng giống như một đứa trẻ con vậy. Nó trườn bên này, bò bên kia, nó chạy nhảy, liên tục không ngừng nghỉ. Nếu như bạn có con thì bạn trải nghiệm điều này rất rõ và tâm chúng ta cũng như vậy. Dù chúng ta là nam hay nữ, lớn tuổi hay nhỏ tuổi, da trắng hay da màu, tất cả đều trải nghiệm điều này.
Đó là tâm đã được rèn luyện và tâm chưa được rèn luyện. Do vậy, chỉ khi mình biết được là: À, cái tâm mình đang chuyển cảnh, biết là nó đang chạy nhảy. Chỉ cần nhận biết, không phán xét, không trách móc, không đánh giá, cứ chân chất quay về công việc mà mình đang làm hiện tại thì một chút nữa nó lại chuyển cảnh tiếp, lập tức quay trở lại với hiện tại, quay trở lại với hơi thở, quay trở lại với việc đang làm.
Các bạn biết không? Điện thoại mình hôm trước khi đi ngủ nó còn đầy pin. Mình không dùng suốt cả đêm nhưng lúc thức dậy, nó chỉ còn 5 đến 10% thậm chí nó cạn kiệt và nó tắt nguồn.
Điện thoại chúng ta có các chương trình chạy ngầm. Mình không sử dụng, mình không thấy, mình không biết nhưng chính cái việc mà chạy nhảy lang thang của tâm, nó hút cạn năng lượng của mình mà mình không biết được.
Các bạn có thấy làm không mệt nhưng nghĩ lại thấy mệt.
Các bạn có để ý không? Đó là lý do các bạn có thể thắc mắc tại sao việc chuyên môn hóa mỗi người làm một việc lặp đi lặp lại là đạt hiệu suất cao trong công việc hơn bởi vì mình không phải nghĩ. Chính cái việc suy nghĩ và tâm lan sang là rút cạn năng lượng của chúng ta.
Dưới đây là video Hằng chia sẻ về chủ đề này.
ĐĂNG KÝ NHẬN THƯ TỪ HẰNG