Blog
Bởi vì, khi giao tiếp, nó có những yếu tố này: người nước ngoài, họ không phải là giáo viên của bạn, cho nên họ không nhận ra những lỗi trong quá trình bạn nói chuyện để chỉnh sửa cho bạn. Và nếu có, nó rất ít và không đáng kể, thực sự là như vậy.
Người nói tiếng Anh tốt, khác với người dạy tiếng Anh tốt. Hai người đó rất khác nhau. Đơn giản như các bạn bây giờ, các bạn nói tiếng Việt đã chục năm rồi, đúng không? Nhưng bây giờ, bạn dạy tiếng Việt cho người nước ngoài, bạn có làm được không? Chắc chắn rất khó cho các bạn. Nên người đi dạy tiếng Việt cho người nước ngoài, nó khác với người bản ngữ tiếng Việt, giống như Hằng và bạn vậy.
Do đó, bạn phải phân biệt rạch ròi: không phải người nước ngoài nào cũng giỏi tiếng Anh để giúp người khác được. Khi Hằng lấy ví dụ như vậy, bạn phải liên hệ ngược lại, thì bạn sẽ hiểu ra vấn đề: Mình là người Việt Nam, mình nói tiếng Việt bao nhiêu năm, nhưng mà, xem mình đi dạy tiếng Việt cho người nước ngoài, mình có làm được không? Tương tự như vậy, không phải người nước ngoài nào cũng có thể dạy tiếng Anh được cho người khác. Đó chính là mấu chốt của vấn đề. Mục đích của họ là giao tiếp, chứ không phải là dạy ngôn ngữ khi họ nói chuyện với bạn.
Cho nên, đừng mong đợi khi mình nói chuyện với người nước ngoài, họ sẽ giảng cho mình, đó không phải là mục đích của họ. Việc bạn học là bạn phải tự học cho chính mình. Bạn cần có một người giáo viên để chỉ ra các lỗi sai và cách sửa chúng như thế nào.
Còn khi bạn giao tiếp với người nước ngoài, đó là một quá trình mà bạn có thể xem bạn đã tiến bộ chưa. Bạn hãy xem cuộc nói chuyện giống như một buổi test cho bạn, thì việc đó mới có hiệu quả. Đừng xem đó là một buổi học, hãy xem là bao lâu nay bạn học như vậy rồi, bây giờ bạn có dùng được không.
Dưới đây là Youtube của Hằng nói về chủ đề này.
Bởi vì, khi giao tiếp, nó có những yếu tố này: người nước ngoài, họ không phải là giáo viên của bạn, cho nên họ không nhận ra những lỗi trong quá trình bạn nói chuyện để chỉnh sửa cho bạn. Và nếu có, nó rất ít và không đáng kể, thực sự là như vậy.
Người nói tiếng Anh tốt, khác với người dạy tiếng Anh tốt. Hai người đó rất khác nhau. Đơn giản như các bạn bây giờ, các bạn nói tiếng Việt đã chục năm rồi, đúng không? Nhưng bây giờ, bạn dạy tiếng Việt cho người nước ngoài, bạn có làm được không? Chắc chắn rất khó cho các bạn. Nên người đi dạy tiếng Việt cho người nước ngoài, nó khác với người bản ngữ tiếng Việt, giống như Hằng và bạn vậy.
Do đó, bạn phải phân biệt rạch ròi: không phải người nước ngoài nào cũng giỏi tiếng Anh để giúp người khác được. Khi Hằng lấy ví dụ như vậy, bạn phải liên hệ ngược lại, thì bạn sẽ hiểu ra vấn đề: Mình là người Việt Nam, mình nói tiếng Việt bao nhiêu năm, nhưng mà, xem mình đi dạy tiếng Việt cho người nước ngoài, mình có làm được không? Tương tự như vậy, không phải người nước ngoài nào cũng có thể dạy tiếng Anh được cho người khác. Đó chính là mấu chốt của vấn đề. Mục đích của họ là giao tiếp, chứ không phải là dạy ngôn ngữ khi họ nói chuyện với bạn.
Cho nên, đừng mong đợi khi mình nói chuyện với người nước ngoài, họ sẽ giảng cho mình, đó không phải là mục đích của họ. Việc bạn học là bạn phải tự học cho chính mình. Bạn cần có một người giáo viên để chỉ ra các lỗi sai và cách sửa chúng như thế nào.
Còn khi bạn giao tiếp với người nước ngoài, đó là một quá trình mà bạn có thể xem bạn đã tiến bộ chưa. Bạn hãy xem cuộc nói chuyện giống như một buổi test cho bạn, thì việc đó mới có hiệu quả. Đừng xem đó là một buổi học, hãy xem là bao lâu nay bạn học như vậy rồi, bây giờ bạn có dùng được không.
Dưới đây là Youtube của Hằng nói về chủ đề này.
ĐĂNG KÝ NHẬN THƯ TỪ HẰNG